Việc Trump rút quân khỏi Syria

Việc Trump rút quân khỏi Syria, bất chấp sự phản đối của giới quân sự (nếu việc từ chức của Mattis không phải là đóng kịch để giữ thể diện cho giới quân nhân), cho thấy Trump thực sự muốn chuyển portfolio sang Trung Quốc.

Nhớ lại Obama, vị Tổng thống đầu tiên tuyên bố chiến lược đổi trục sang Châu Á để kiềm chế Trung Quốc, nhưng thực tế ông đã ứng xử rất giống Khổng Minh hèn nhát láu cá ngày xưa khi cố thủ sau những dãy núi của đất Thục và giả vờ hăng hái đánh Tư Mã Ý ở Nhai Đình. Hơn ai hết, Khổng Minh sợ Tư Mã Ý như Obama sợ Trung Quốc.

Có thể đặt giả thuyết chính sách chuyển trục sang Châu Á là của giới tinh hoa Mỹ. Nhưng dưới thời Obama, ông chỉ nói cho vừa lòng họ, và làm rất hời hợt. Kết quả là ông phải ra đi. 

Trump là một doanh nhân cừ, một chính khách độc đáo và có tính cách, nhưng việc đánh cờ trên cuộc chơi địa chính trị toàn cầu thì ông không được phép thích làm gì thì làm. Ông chỉ làm đúng,và dứt khoát, điều mà giới tinh hoa của Mỹ yêu cầu. Như họ đã yêu cầu Obama. 

Việc rút quân khỏi Syria rất giống việc rút quân khỏi Việt Nam vào năm 1972. Với nhiều người, cuộc rút quân năm 1972 đã quyết định số phận của Việt Nam. Nhưng đó không phải là điều Mỹ quan tâm (dù đã phải chuốc lấy nhiều sự chê cười của các nước nhỏ). Điều Mỹ quan tâm là họ đạt được thỏa hiệp với Trung Quốc, để chuẩn bị một kế hoạch đánh sụp Liên Xô về lâu dài. Rảnh tay với chiến trường Việt Nam, Mỹ lập tức chuyển hướng sang Afganistan và đã thành công đưa Liên Xô vào bẫy từ năm 1979, sa lầy trong cuộc chiến đó cho đến khi sụp đổ. Thu phục Trung Quốc để giảm chi phí bên mặt trận chống cộng tại Châu Á, đồng thời tạo ra một gánh nặng cho Liên Xô ở A Phú Hãn. Kết quả Mỹ đã đánh sụp được Liên Xô vào năm 1989. 

Dường như bây giờ Mỹ đang áp dụng chiến lược tương tự với Trung Quốc. Rút quân khỏi Syria và có thể sẽ hòa hoãn với Nga. Nhiều khả năng Mỹ sẽ hỗ trợ thêm Ấn Độ một cách quyết đoán. Trên cơ sở đó, Mỹ sẽ tìm cách lôi cuốn Trung Quốc vào một cuộc chiến tranh mới, ví dụ trên Biển Đông hoặc ở Tân Cương.
Trong đại cục mới này, cường quốc được lợi nhất có thể là Nga và Ấn Độ (như Trung Quốc đã được lợi từ sau năm 1972). 

Các nước nhỏ, như những nước ở ven bờ Biển Đông, hoặc Tân Cương, Tây Tạng hay một số nước Trung Á, sẽ có thể được dùng như làm một mồi nhử. Hay nói cách khác, sẽ trở thành chiến trường tiêu hao đạn, bom, tiền, máu, và danh dự của Trung Quốc. Và đó cũng là nơi sẽ quyết định tương lai Trung Quốc.
 
Còn các nước nhỏ có liên quan, thì như mọi khi, ai mà lại phải quan tâm?

Có vẻ như bản đồ các “khu vực ảnh hưởng” thế giới sẽ bị chia lại theo trật tự mới: ai mạnh hơn sẽ có miếng to. Các bước kiểu dí tốt, thí xe sẽ được đi… các quốc gia sẽ được mang ra đổi chác. Mong Biển Đông và Việt Nam tránh được trò này.

Nếu muốn làm chủ số phận thì phải làm người chơi cờ, không thì sẽ thành quân cờ. Muốn làm người chơi cờ phải đủ giàu, đủ mạnh và có tâm thế tư duy của kẻ chơi cờ.
Hãy cùng nhau theo dõi điều gì sẽ diễn ra ở hồi sau.

Comments

Popular Posts