Kỳ tích đứa trẻ ngốc
Một bộ phim Tàu. có tên tiếng Việt là Kỳ tích đứa trẻ ngốc. Tôi cũng chẳng hiểu sao lại dịch như thế mà tên gốc của nó là gì nữa. Phim kể về một câu chuyện anh em, khá sến sẩm, có thể làm rơi nước mắt. Cũng chẳng có gì đáng nói, phim ta cũng có thể làm rơi nước mắt. Khác nhau chính là chỗ bối cảnh của câu chuyện.
“Kỳ tích” lấy bối cảnh Thâm Quyến năm 2013, đem lại cho ta những cái nhìn khá chân thật về công việc hàng ngày của những người dân thành phố đang trên đà phát triển này.
Cậu anh có tên là Cảnh Hạo, là một thanh niên 20 tuổi, có nghề sửa điện thoại. Mẹ mất, và cậu phải kiếm được 500k tệ trong vòng 18 tháng để mổ tim cho em gái. Nhận thấy sửa điện thoại có chăm chỉ đến đâu cũng không kịp, cậu đánh liều thế chấp cửa hàng để vay tiền mua 1 lô điện thoại xuất khẩu có lỗi bị trả lại, đang được thanh lý, để tân trang và bán lại trên chợ trời. Thử nghiệm những chiếc đầu tiên thành công mang lại cho cậu niềm vui lớn lao. Ai dè, đúng đợt công an ra quân dẹp nạn điện thoại tân trang, các cửa hàng đều không dám ôm hàng vào.
Không nản chí, cậu tò mò tháo cái điện thoại ra thành từng linh kiện nhỏ, và nảy ra ý tưởng bán lại linh kiện này cho nhà sản xuất (một dạng tái chế). Cậu tìm cách gặp bằng được chủ tịch của hãng và nêu cho ông ta thấy việc này nếu thành công thì sẽ tạo ra lợi thế cạnh tranh cho hãng. Tất nhiên là không ai tin một cậu thanh niên có thể làm được với qui mô lớn và vẫn bảo đảm chất lượng linh kiện. Nhưng ông chủ hãng đã nói: khi tôi đến Thâm Quyến, tôi cũng 20 tuổi và cũng có quyết tâm viển vông như anh chàng này và cho cậu ta thử, với thời hạn là 3 tháng, 85% linh kiện phải được kiểm định đạt chuẩn, và không có tiền cọc.
Cảnh Hạo nhận lời, bán tất cả tài sản, thuyết phục ông hàng xóm đang làm nghề chăm sóc người già về làm COO, thuê container làm xưởng. Với mức lương bèo bọt mà cậu đề xuất, cậu chỉ tuyển được những người dạng “đui, què, mẻ, sứt”, không kiếm được việc ở đâu khác. Nhưng Cảnh Hạo đã chuẩn bị sẵn cho điều đó, cậu viết quy trình chi tiết và kiên trì dạy cho từng người việc rã những chiếc điện thoại sang chảnh. Cậu nhận thêm việc mạo hiểm lau kính của những tòa nhà cao tầng để lấy lương cao, và dùng lương đấy trả cho nhân viên và tiền thuê xưởng.
Công việc bắt đầu đi vào guồng, thì có 2 đầu nậu đến đề nghị mua lại tất cả số điện thoại của Cảnh Hạo, để nung lấy kim loại quí. Suy nghĩ, Hạo đã từ chối, vì việc đó phạm pháp và không tạo ra cho cậu giá trị. Bị từ chối, bọn đầu nậu tổ chức ăn trộm. Trong lúc truy đuổi chúng, Cảnh Hạo bị bọn trộm đẩy ra khỏi xe nhưng cũng kịp thời lôi theo được 1 thằng nên nhờ đó công an thu hồi lại được. Khi trả hàng, anh công an khuyên chân thành: lô điện thoại đó không đáng để cậu đánh đổi mạng sống. Cảnh Hạo đã trả lời: rất đáng anh ạ. Nhưng cậu đã bị gãy hai ngón tay và không thể làm nghề lau kính được nữa.
Không còn thu nhập nào, nhà thuê bị thu, xưởng thuê cũng bị thu nốt. Cậu rơi vào bế tắc. Đúng lúc đó, những người thợ “đui, què, mẻ, sứt” mà cậu dạy nghề đã đưa ra lời giải: họ đồng ý nhận lương sau khi hoàn thành công việc, và quan trọng nhất là họ thấy việc này có thể làm được ở nhà (hehe, bây giờ gọi là work from home). Và thế là xưởng của cậu tiếp tục hoạt động mà không cần xưởng.
Cuối cùng Cảnh Hạo và những công nhân “đui què mẻ sứt” của cậu đã hoàn thành rã lô điện thoại đúng hạn với tỷ lệ kiểm định đạt chuẩn là 87%. Khi được ông chủ đề nghị 1 hợp đồng mới 2 năm rất hậu hĩnh trong chiến dịch “đổi máy cũ lấy máy mới”, thay vì vui sướng cậu đã chỉ rụt rè hỏi: thưa ông, có tiền cọc không? Nỗi vất vả mà cậu phải vượt qua trong cảnh không tiền đã ăn quá sâu trong tâm trí.
Sáu năm sau, khi đã có danh tiếng, và ổn định, các “công nhân” của cậu bắt đầu thực hiện mơ ước của mình, người thì mở một trại dưỡng lão nhỏ, người thì bỏ tiền chăm sóc lũ chó bị bỏ hoang. Còn Cảnh Hạo sau khi mổ tim cho em, đã bắt tay thực hiện giấc mơ cuộc đời là học đại học.
Câu chuyện khởi nghiệp của cậu đơn giản nhưng tạo cảm hứng. Cậu không có phát minh, ko sở hữu công nghệ, cũng không có tham vọng thay đổi thế giới, nhưng thực sự tạo ra một kỳ tích nhỏ, một nghề mới. Và qua những kỳ tích nhỏ đó, người xem hiểu được nguồn gốc của sự hiện đại và hào nhoáng của Thâm Quyến hôm nay.
Comments
Post a Comment