Chống lãng phí
Thành tựu đạt được là rất lớn, chúng ta ngày càng có kinh nghiệm, hướng vào sản xuất, kinh doanh với những con số rất đáng mừng, nhưng nhìn vào thực chất cũng rất lo. Kết quả tăng trưởng, dự trữ ngoại tệ và các số liệu vừa qua là tốt, nhưng nếu mọi nguồn lực được sử dụng tốt hơn thì kết quả còn cao hơn. Nguồn lực đất nước không nhỏ nhưng sản xuất trong nước chưa tương xứng. Tiềm năng phải tạo ra được của cải vật chất.
Sản xuất trong nước phải phát triển ở các ngành nghề cơ bản, cốt lõi của nền kinh tế. Còn ở đâu đó, việc dựa vào nguồn thu từ đất đai, FDI cũng chỉ trong một giai đoạn. Một số địa phương hiện phát triển rất tốt nhưng nếu có dự án lớn rút là chới với, tăng trưởng âm ngay, hay có sự cố nào đó không gượng dậy được. Do đó, ngoài đạt các chỉ tiêu, con số trước mắt phải nhìn vào thực chất của phát triển bền vững.
Yêu cầu phát triển kinh tế xã hội phải bền vững, thành quả phải đến tận tay người dân, nâng cao được mức sống của người dân và đó mới là mục tiêu. Nếu không sau này tốn rất nhiều tiền mà chưa chắc bù được lại môi trường. Người dân phải được sống trong môi trường tốt, hạnh phúc, bình an.Y tế, giáo dục chưa thực sự thực chất.
Mỗi năm người dân được đến bệnh viện chăm sóc sức khỏe. Có người 60-70 tuổi chưa từng được đo huyết áp, khám răng, tai, mắt. Hay vùng sâu, vùng xa thì sao, ốm đau lại về thành phố, còn ở quê khám ở đâu. Chẳng biết mình bị bệnh gì. Việc này phải đi đến thực chất với người dân. Qua thực hiện sổ sức khỏe điện tử thống kê được những con số rất quý khi nắm rõ được một khu vực có bao nhiêu người có bệnh gì. Từ đó tính toán cần bao nhiêu bác sĩ, bệnh viện, nguồn lực đầu tư, dự trù thuốc, tức điều chỉnh các chính sách khác.
Giáo dục, xác định phổ cập THCS, THPT, các cháu đến tuổi phải được đến trường, phải đủ trường lớp, thầy cô. Việc thống kê dữ liệu dân cư giúp chủ động tính toán được việc này, còn không lại bảo chuyện này của Bộ Giáo dục, phải chờ có biên chế giáo viên mới mở được lớp thì các cháu thiệt.
Đề cập chống lãng phí, nhiều người bức xúc. Ai cũng nói mảnh đất đó là vàng, quý lắm, bao nhiêu tiền nhưng sao đứng im, chục năm vẫn để cỏ mọc, vậy ai chịu trách nhiệm. Đây là tài sản của Nhà nước, tiền của nhân dân.
Dự án chống ngập ở TP.HCM trị giá 10.000 tỉ đồng, qua hai nhiệm kỳ mà dân vẫn chịu ngập lụt, trong khi tiền Nhà nước bỏ ra rồi. Nếu để thế mãi không tham ô tham nhũng thì cũng lãng phí. Hay hai bệnh viện ở Hà Nam được Nhà nước đầu tư chục năm vẫn chưa đưa vào sử dụng, vẫn treo như vậy. Nếu của tư nhân thì họ thu hồi vốn xong rồi.
Giải ngân vốn 9 tháng chưa được 50%. Chỉ còn mấy tháng nữa là hết năm, chương trình mục tiêu có hết rồi, quyết định rồi nhưng giờ đụng vào lại nói vướng. Nhà nước còn không làm được, doanh nghiệp làm sao làm được. Hàng trăm, hàng nghìn dự án ở địa phương được cấp cho doanh nghiệp nhưng triển khai lại vướng, lại đứng chờ nhau.
Comments
Post a Comment